Phần lớn mọi người trong chúng ta lấy trồng cây làm một thú vui. Chúng ta thường nghe mọi người nói : "Thật là thú vị đứng nhìn những cây mình trồng đang phát triển. Hãy quan sát xem họ trồng và tưới cây như thế nào? Hãy so sánh cây mình trồng ngày hôm nay với ngày hôm qua".
Một điều chắc chắn là thú vị khi được nhìn thấy cái gì có thể xảy ra khi con người và thiên nhiên hòa hợp với nhau. Nhưng còn thú vị hơn thế gấp 10 lần khi bạn tự quan sát phản ứng của mình đối với chương trình tự bồi dưỡng của chính bạn. Thật là vui khi tự bạn lại thấy chính bản thân mình tự tin hơn, hiệu quả hơn, thành công hơn ngày này qua ngày khác, tháng này qua tháng khác. Không có bất cứ thứ gì trên đời lại cho bạn một niềm thỏa mãn hơn là việc biết mình đang đi đến thành công và chiến thắng. Và điều thử thách lớn nhất đối với bạn đó là hãy sử dụng hết sức lực, khả năng tiềm tàng của bạn.
Tia nắng I: Tin là chúng ta thành công và chắc chắn chúng ta sẽ thành công
Thành công có nghĩa là rất nhiều điều tuyệt vời và tích cực. Thành công trong đó có của cải cá nhân: một ngôi nhà xinh xắn, những kì nghỉ hè, đi du lịch, sự ổn định về tài chính và tạo cho con cái những điều kiện tốt đẹp nhất. Thành công có nghĩa là được ca ngợi, được lãnh đạo, được mọi người tôn trọng trong cuộc sống xã hội và trong công việc. Thành công có nghĩa là tự do: tự do thoát khỏi lo lắng, sợ hãi, bực dọc và thất bại. Thành công có nghĩa là sự tự trọng, tiếp tục tìm ra hạnh phúc thực sự và sự thỏa mãn trong cuộc sống. Thành công có nghĩa là đem lại cho những người bạn yêu quý tất cả những gì bạn có thể làm được.
Thành công có nghĩa là chiến thắng. Thành công - Thành đạt là mục đích của cuộc sống.
Tất cả chúng ta đều muốn thành đạt. Tất cả chúng ta đều muốn có những gì tốt đẹp nhất mà cuộc đời mang lại cho chúng ta. Không ai muốn mình phải luồn lách, sống một cuộc sống tầm thường.
Một trong những lời khuyên khôn ngoan nhất để đạt được thành công như trong sách kinh thánh đã nói là: đức tin. Chúa nói rằng con người có thể dời được núi. Nếu bạn có lòng tin, thực sự tin là bạn có thể dời núi thì bạn sẽ làm được điều đó. Không có nhiều người tin là họ có thể dời được núi và kết quả là không có mấy người làm được điều đó. Chắc đã có lần ai đó nói với bạn: "thật là điên rồ khi nghĩ là bạn có thể dời được núi chỉ bằng cách nói: núi hãy chuyển đi. Điều đó là không thể xảy ra".
Một số người đã lẫn lộn triết lí này với những ước mơ. Nhưng sự thực là không ai có thể ước chuyển được núi, mơ trở thành một giám đốc, ước có một ngôi nhà tuyệt đẹp, ước được hưởng lương cao. Không ai có thể chỉ ước mà trở thành nhà lãnh đạo.
Nhưng bạn có thể dời được núi với một niềm tin là bạn có thể làm được. Bạn có thể đoạt được tất cả những gì mong muốn nếu bạn thực sự tin là bạn sẽ làm được.
Không có gì là bí ẩn hay huyền bí về sức mạnh của niềm tin.
Lòng tin vào khả năng thành công của ta sẽ tạo ra một sức mạnh, kỹ năng và nghị lực cần thiết cho chúng ta. Khi ta tin là "ta có thể làm được" thì lập tức ta sẽ tìm cách trả lời câu hỏi: có thể làm bằng cách nào?
Hàng ngày tất cả các thanh niên ở khắp nơi đều lao vào các công việc mới. Mỗi người trong số họ ước mơ rằng một ngày nào đó họ sẽ đạt tới vị trí cao nhất. Nhưng sự thực là phần lớn những người này không hiểu một điều là cần phải nỗ lực mới trèo lên được bậc thang cuối cùng. Và thế là họ không tới được nấc thang mà họ mong muốn. Nếu bạn tin là việc đó là không thể đạt được, thì bạn sẽ không thể nào khám phá ra được cách leo tới độ cao đó. Đó là thái độ của những người bình thường.
Nhưng chỉ có một số ít người thực sự tin là họ sẽ thành công. Họ làm việc với thái độ là họ rồi sẽ trở thành người đứng đầu. Và với niềm tin đó, họ trở thành những người đứng đầu. Tin là bạn có thể thành công. Và điều đó là có thể được. Lý thuyết này nghiên cứu và quan sát hành động của các chuyên viên cấp cao của các công ty.
Những người này học cách giải quyết vấn đề của những người thành đạt. Họ học được thái độ của những người thành đạt.
Những người tin là mình có thể làm được một việc gì đó sẽ tự tìm cách đạt được điều đó.
Lòng tin, một lòng tin mạnh mẽ là động lực thúc đẩy trí óc tìm ra con đường đạt được mong muốn. Và việc bạn tin là mình có thể thành công sẽ đem lại niềm tin cả cho những người xung quanh. Những người tin là mình có thể chuyển núi, họ sẽ chuyển được núi. Những người tin là mình không thể chuyển được núi, thì họ sẽ không bao giờ chuyển được.
Trong thời đại ngày nay, lòng tin còn làm được những điều kì diệu hơn cả việc dời núi. Một điều quan trọng trong việc khám phá ra vũ trụ, là lòng tin của các nhà khoa học vào khả năng con người có thể chinh phục được vũ trụ. Nếu không có lòng tin chắc chắn vào sự thành công, các nhà khoa học sẽ không đủ nghị lực, niềm say mê và sự nhiệt tình trong công việc.
Lòng tin vào phương pháp chữa bệnh ung thư đã dẫn con người tới phương thuốc kì diệu mà chúng ta có bây giờ.
Lòng tin vào kết quả tốt đẹp là lực đẩy, là sức mạnh đằng sau tất cả những tri thức trong sách vở, sân khấu và những khám phá khoa học. Tin vào sự thành công là một yếu tố, một phẩm chất cơ bản không thể thiếu được ở những người đã thành công.
Chúng ta hãy tin vào khả năng thành công, và chắc chắn chúng ta sẽ thành công.
Mất lòng tin là một tác động tiêu cực. Khi chúng ta mất lòng tin, đầu óc chúng ta sẽ tìm ra những lí do để chứng minh điều đó. Nghi ngờ, mất lòng tin trong thâm tâm chúng ta là những lí do đưa ta đến thất bại.
Tin vào thắng lợi và nhất định chúng ta sẽ thắng lợi.
Hãy tin vào điều mà tôi sắp nói ra sau đây. Lòng tin là chiếc máy điều hòa nhiệt độ điều khiển tất cả những gì chúng ta đạt được trong cuộc sống. Những kẻ tin là họ chỉ làm được những việc nhỏ nhặt sẽ chỉ đạt được rất ít. Những kẻ tin là họ không làm được những việc lớn sẽ không bao giờ làm được những việc lớn. Những kẻ tin là họ không quan trọng, sẽ hành động như một người không quan trọng. Những người này dường như nhỏ đi, chìm đi so với những người xung quanh.
Chỉ có những người tin vào sự thành đạt, vào khả năng có thể làm được những công việc lớn, vào sự quan trọng của chính bản thân họ, thì cuối cùng sẽ đạt những điều họ tin.
Mỗi người là sản phẩm của tư duy. Hãy biết nhìn xa trông rộng. Điều chỉnh chiếc máy điều hòa nhiệt độ của bạn. Khởi đầu sự thành công bằng một niềm tin thật sự thì bạn sẽ thành công.
HÃY TIN VÀO CHÍNH BẢN THÂN MÌNH VÀ NHỮNG ĐIỀU TỐT ĐẸP SẼ ĐẾN VỚI BẠN
Bộ óc của chúng ta là một "cỗ máy tinh vi" sản xuất ra những suy nghĩ mỗi ngày. Việc sản xuất ra những suy nghĩ trong cỗ máy tinh vi của chúng ta chịu sự điều khiển của hai người. Một con người của thắng lợi và một con người của thất bại. Con người của thắng lợi chịu trách nhiệm sản xuất ra những suy nghĩ tích cực, còn con người của thất bại chịu trách nhiệm về những suy nghĩ tiêu cực. Con người của thắng lợi chuyên sản xuất ra những lí do tại sao bạn có thể đạt được những điều bạn muốn? Ngược lại, con người của thất bại là chuyên gia phân tích những lí do vì sao bạn lại không thể thành công, vì sao bạn lại yếu và không đủ tiêu chuẩn. Lí do tại sao bạn lại thất bại?
Để biết cả hai dòng suy nghĩ này làm việc như thế nào, chúng ta hãy thử làm một trắc nghiệm sau đây: hãy nói với chính bản thân mình: "Ngày hôm nay là một ngày tồi tệ". Câu nói này đã ra tín hiệu cho dòng suy nghĩ thất bại và lập tức dòng suy nghĩ này đã tìm cách chứng minh cho bạn thấy là mình đúng. Từ đó sẽ gợi ý cho bạn biết là thời tiết hôm nay quá nóng hay quá lạnh và nó sẽ ảnh hưởng tới công việc kinh doanh của bạn. Một ngày xấu là bởi vì bạn chỉ nghĩ đến những điều xấu. Nhưng hãy thử nói một điều ngược lại với chính bản thân mình: "Hôm nay là một ngày đẹp". và thế là những suy nghĩ về thành công sẽ nung nấu trong bạn. "Ngày hôm nay thật là một ngày tuyệt vời". Thời tiết trong lành. Bạn thật hạnh phúc vì đang sống trong một bầu không khí như thế này. Ngày hôm nay bạn có thể làm một số việc. Và quả thật nó sẽ là một ngày tốt đẹp thật sự.
Tia nắng II: Hãy xóa đi những mặc cảm - Mầm bệnh của mọi thất bại
Muốn thành đạt chúng ta cần quan sát và học tập những người xung quanh. Chúng ta hãy quan sát và phân tích thật cẩn thận cách sống của những người khác để từ đó rút ra những nguyên lí dẫn tới sự thành công, rồi hãy áp dụng vào cuộc sống của mình.
Nếu nghiên cứu kĩ mọi người xung quanh, chúng ta sẽ thấy rằng những người không thành công đều là những người mắc phải một căn bệnh tâm lí, đó là bệnh mặc cảm. Căn bệnh này phát triển ở mức độ cao tất yếu sẽ dẫn tới thất bại. Hầu như tất cả mọi người bình thường đều nhiễm phải căn bệnh này, nhưng ở mức độ khác nhau.
Mặc cảm là một yếu tố để phân biệt sự khác nhau giữa một người luôn đi đây đi đó với một người luôn giam mình trong bốn bức tường. Một con người thành đạt ít khi kiếm lí do này hay lí do khác để biện hộ cho việc tại sao mình không làm việc này hay việc khác. Trái lại, một người không đi đâu và cũng không có ý định sẽ đi đâu lại luôn tìm ra hàng ngàn lí do để biện hộ. Những người tầm thường luôn có cách bào chữa nhanh chóng.
Hãy nhìn vào cuộc sống của những người thành đạt, chúng ta sẽ phát hiện thấy một điều là: Những người thành đạt hoàn toàn có thể vin vào những lí do giống như của những người tầm thường để biện hộ cho việc tại sao mình không làm thế này thế nọ nhưng họ đã không bao giờ làm như vậy.
Giống như bất kì một căn bệnh nào khác, mặc cảm cũng sẽ trở nên trầm trọng hơn nếu ta không biết chữa trị nó một cách hợp lí. Diễn biến tâm lí của người có bệnh này như sau:
"Tôi sẽ không thể làm tốt như cần phải làm. Tại sao nhỉ? Xem nào: Sức khỏe yếu? Thiếu sự giáo dục đầy đủ? Quá già? Quá trẻ? Không may mắn? Bất hạnh? Do vợ? Cách gia đình nuôi dưỡng và dạy bảo tôi?"
Một khi nạn nhân căn bệnh này đã chọn được một lí do "ưng ý" thì anh ta cứ bị ám ảnh với lí do đó, cứ bám vào lí do ấy để tự lí giải cho chính mình và cho cả những người khác, tại sao anh sẽ không tiến lên được hoặc không thành công được. Và cứ mỗi lần như vậy, lí do ấy trở nên ăn sâu vào tiềm thức của anh ta. Những ý nghĩ dù tích cực hay tiêu cực, khi đã được lặp đi lặp lại nhiều lần tất yếu sẽ ngày một vững chắc hơn. thoạt đầu người mặc cảm cũng cho rằng lí do ấy chỉ là tự dối lòng nhưng dần dần, vì cứ vin thường xuyên và rất nhiều lần vào lí do ấy, anh ta sẽ trở nên tin rằng lí do đó là hoàn toàn đúng, là nguyên nhân thật sự dẫn đến không thành công như mong muốn.
Như vậy, điều đầu tiên cần phải nhớ: nếu bạn muốn thành công thì hãy tự cứu mình thoát khỏi mặc cảm - Đó là mầm bệnh của mọi thất bại.
Mặc cảm biểu hiện ra dưới rất nhiều hình thức nhưng nghiêm trọng nhất vẫn là: mặc cảm về sức khỏe, về trí thông minh, về tuổi tác và về vận may. Bây giờ chúng ta hãy xem xét làm thế nào để tránh khỏi 4 căn bệnh thường gặp này.
1. SỨC KHỎE CỦA TÔI KHÔNG TỐT
Mặc cảm về sức khỏ thể hiện qua nhiều cách, từ cách nói chung chung "Tôi cảm thấy không được khỏe" đến cách nói cụ thể hơn "Tôi bị bệnh này hay bệnh kia".
Sức khỏe "tồi" đã được nhiều người vin vào dưới nhiều dạng khác nhau để biện hộ cho việc tại sao họ không làm điều mình mong muốn, không dám nhận những công việc đòi hỏi trách nhiệm cao hơn, không kiếm được thêm nhiều tiền hơn, và không thành công được.
Có rất nhiều người nhiễm căn bệnh này. Nhưng liệu có phải lúc nào "sức khỏe tồi" cũng là lí do xác đáng không? Hãy nghĩ tới tất cả những người thành đạt mà bạn biết - những người ấy đã không hề vin vào cớ này hay cớ khác, dù rằng họ hoàn toàn cũng có thể làm như vậy.
Các bác sĩ, các nhà phẫu thuật đều nói rằng trên đời này không có ai tuyệt đối khỏe mạnh, hoàn hảo. Tất cả mội người đều có một thứ bệnh gì đó. Nhiều người đã đầu hàng phần nào hoặc hoàn toàn trước căn bệnh "mặc cảm sức khỏe", nhưng những người thành công thì không hề đầu hàng.
Bốn điều chúng ta có thể làm để đánh bại sự mặc cảm về sức khỏe.
1 - Không nên nói về sức khỏe của chúng ta
Càng không nên mặc cảm về bệnh tật, cho dù bệnh đó chỉ là cảm lạnh thông thường cũng trở nên trầm trọng. Nói chuyện về sức khỏe không tốt cũng giống như bón phân cho cỏ dại vậy. Ngoài ra nói về sức khỏe của mình là một thói quen xấu. Nó làm người khác chán ngán không muốn nghe. Người ta sẽ nghĩ bạn chỉ biết quan tâm tới mỗi bản thân mình và dần dà bạn sẽ trở nên cô độc. Những người thành công không bao giờ nói tới sức khỏe "không tốt" của họ, mặc dù chỉ là than phiền về sức khỏe của mình. Chúng ta có thể nhận được chút ít sự cảm thông nhưng sẽ không giành được sự kính trọng, sự trung thành của những người khác đối với chúng ta nếu lúc nào cũng than phiền về sức khỏe.
2 - Không nên quá lo lắng về sức khỏe của chúng ta
Bác sĩ Wolter Alvarez cố vấn danh dự của bệnh viện nổi tiếng thế giới Mayo - đã từng viết: "Tôi luôn cố hết sức khuyên những người hay lo lắng nên tập một chút tính tự chủ... Chẳng hạn, khi tôi gặp một anh bạn (người luôn tin rằng mình bị viêm túi mật mặc dù 8 lần kiểm tra bằng X- quang đều cho thấy túi mật của anh ta hoàn toàn bình thường), tôi đã khẩn thiết yêu cầu anh ta hãy thôi đừng đi chiếu chụp X- quang mãi. Tôi đã khuyên hàng trăm người nghĩ mình mắc bệnh tim đừng đi điện tâm đồ nữa !"
3 - Thành thật lấy làm biết ơn là sức khỏe mình vẫn còn được như ngày nay
Có một thành ngữ là: "Tôi cứ luôn buồn phiền là tôi chỉ có một đôi giầy rách nát. Mãi tới khi tôi gặp một người khác không còn đôi bàn chân như tôi, tôi mới biết mình còn may mắn hơn họ và tôi không cảm thấy buồn phiền nữa". Thay vì cứ than phiền hoài: "Tôi không được khỏe", tốt hơn hết bạn hãy lấy làm vui là bạn vẫn còn khỏe như hiện nay. chỉ cần chúng ta thấy lạc quan là chúng ta vẫn còn sức khỏe như thế này. Đây chính là liều vác xin hữu hiệu giúp chúng ta tránh khỏi những bệnh tật ốm đâu thật sự.
4 - Hãy luôn nhắc nhở mình: Hãy hoạt động để sống còn hơn là để chết dần chết mòn.
Cuộc sống thuộc về chúng ta, chúng ta phải biết tận hưởng nó. Đừng lãng phí nó. Đừng sống với ý nghĩ cho rằng mình cần phải nằm viện.
2. TÔI KHÔNG THÔNG MINH
a, Mặc cảm về trí thông minh: Tôi không thông minh rất phổ biến.
Nó phổ biến đến nỗi mà 95 % số người sống quanh ta đều mắc phải dù ở mức độ khác nhau. Không giống như các kiểu mặc cảm khác, những người có mặc cảm kiểu này thường mặc cảm một cách thầm lặng. Nhiều người không nói hẳn ra là họ không đủ thông minh, nhưng thật sự trong thâm tâm họ lại nghĩ vậy. Đa số chúng ta thường phạm phải hai sai lầm cơ bản sau khi đánh giá về trí thông minh:
1. Chúng ta đánh giá quá thấp năng lực trí tuệ của bản thân
2. Chúng ta đánh giá quá cao năng lực trí tuệ của người khác
Chính vì thế, mặc cảm nhiều khi chỉ là tự dối lòng. Những người mặc cảm này sẽ bỏ lỡ nhiều cơ hội vì họ cứ nghĩ rằng để làm được việc ấy cần phải thông minh mới được. Trái lại, một người khác, không quá đề cao trí thông minh bẩm sinh sẽ chớp được cơ hội và sẽ thành công.
Điều thật sự quan trọng ở đây không phải là trí thông minh bẩm sinh mà là biết cách sử dụng đúng những gì mình có. Biết cách vận dụng kiến thức sẵn có của mình quan trọng hơn nhiều so với chỉ số thông minh của chúng ta.
Trả lời câu hỏi: "Liệu con của bạn có trở thành nhà khoa học được không?", bác sĩ Edward Teller nói: "- Một đứa trẻ không nhất thiết phải có trí thông minh tuyệt vời mới trở thành nhà khoa học được. Cũng không nhất thiết nó phải có một trí nhớ siêu phàm khác thường hay luôn đạt điểm rất cao ở trường. Điều cốt yếu ở đây là nó phải thật sự say mê khoa học."
Sự đòi hỏi khắt khe luôn luôn là lòng nhiệt tình và sự say mê thực sự. Điều này rất đúng cả trong lĩnh vực khoa học.
Một người có chỉ số thông minh (IQ) là 100 nhưng có thái độ tích cực, lạc quan, luôn sẵn sàng cộng tác với người khác sẽ kiếm được nhiều tiền hơn, được kính trọng hơn và đạt được nhiều thành công hơn so với một người có chỉ số thông minh những 120 nhưng lại có thái độ tiêu cực, bi quan, không muốn hợp tác với người khác.
Chỉ cần chúng ta luôn kiên trì với công việc mình làm, dù đó là việc lớn hay việc nhỏ; không bỏ giữa chừng, chúng ta cũng có thể đạt kết quả tốt hơn nhiều so với một người thông minh nhưng chỉ biết ăn không ngồi rooifduf cho thật sự đúng là người đó rất thoongminh đi nữa. Kiên trì là 95 % năng lực.
b, Tại sao có rất nhiều người rất thông minh mà vẫn thất bại
Kiến thức là sức mạnh khi chúng ta biết sử dụng nó một cách hữu hiệu. Quan niệm sai lệch về vai trò của kiến thức cũng giống như căn bệnh mặc cảm về trí thông minh. Ta thường nghe nói kiến thức là sức mạnh. Nhưng điều này chỉ đúng một nửa thôi. Kiến thức chỉ là sức mạnh tiềm ẩn, kiến thức chỉ biến thành sức mạnh thật sự khi ta sử dụng nó và phải sử dụng nó một cách hữu hiệu.
Người ta kể lại rằng nhà khoa học vĩ đại Anhxtanh trước kia đã có lần được hỏi: một dặm bằng bao nhiêu foot? Anhxtanh liền trả lời: - Tôi không biết. Tại sao tôi lại phải nhồi nhét vào đầu tôi những con số mà chỉ cần 2 phút tôi cũng có thể tìm thấy ở bất kì cuốn sách tham khảo nào? Anhxtanh đã cho chúng ta một bài học lớn. Ông cho rằng cái quan trọng nhất là phải dùng khối óc của chúng ta để suy nghĩ chứ không phải để làm kho dữ liệu chất đầy con số.
Một lần, Henry Ford kiện báo "Chicago Tribune". báo đã đăng bài bôi nhọ ông. tờ báo này đã gội ông là kẻ ngu dốt, còn Ford - một người luôn được kính trọng - chỉ nói "HÃY CHỨNG MINH ĐI". Tờ Tribune yêu cầu ông trả lời những câu hỏi hết sức đơn giản như: "Benedict Arnold là ai? Cuộc cách mạng mỹ bùng nổ khi nào?" vafnhieeuf câu khác nữa mà hầu hết Ford đều không trả lời được (ông hầu như không được đi học ở trường như những người khác).
Sau cùng Ford trở nên giận dữ. Ông nói: - Tôi không trả lời được những câu hỏi đó nhưng chỉ cần 5 phút thôi tôi sẽ tìm được người có thể trả lời tất cả những câu hỏi đó. Henry Ford không bao giờ quan tâm tới những thông tin vặt vãnh. Ông biết điều mà mội chuyên viên giỏi đều biết: khả năng biết được làm thế nào để thu được thông tin cần thiết quan trọng hơn so với việc dùng bộ óc của mình làm kho dự trữ số liệu.
3. CHẲNG ÍCH GÌ. TÔI QUÁ GIÀ (HOẶC TÔI CÒN QUÁ TRẺ)
Mặc cảm về tuổi tác, cho rằng tuổi mình không phù hợp, được biểu hiện ra dưới 2 cách: Tôi quá già, hoặc Tôi quá trẻ !
Chúng ta đã nghe hàng trăm người thuộc mọi độ tuổi khác nhau giải thích vì sao họ chỉ dám nhận một công việc tầm thường như vậy trong cuộc sống như thế này: Tôi quá già (hoặc quá trẻ) để làm việc ấy. Tôi không thể làm những gì mình muốn làm hoặc có khả năng làm chỉ vì tuổi tôi không thích hợp.
Thật sự, chúng ta cũng ngạc nhiên là tại sao không mấy ai nghĩ rằng tuổi của họ là "đủ độ chín, là phù hợp" với một công việc nào đó. Đây quả thật là một điều không may. Cái ý nghĩ cho rằng tuổi mình không hợp đã khép lại cánh cửa bước tới nhiều cơ hội thật sự đối với hàng nghìn người. Họ nghĩ rằng do tuổi nên chẳng buồn bận tâm thử sức.
Tôi quá già là loại mặc cảm về tuổi tác còn phổ biến nhất. Căn bệnh này lây lan, tiêm nhiễm một cách rất tinh vi. Chẳng hạn, có lần trên vô tuyến chiếu một bộ phim kể về một người từng là chuyên viên cỡ lớn. Ông ta bị mất việc sau khi công ty của ông làm sát nhập vào một công ty khác. Ông cũng đã không thể kiếm được việc làm khác chỉ vì ông quá già. Ông đã mất hàng tháng trời tìm việc nhưng vẫn không có kết quả. Cuối cùng ông buộc phải chấp nhận: "Thôi thì về hưu cũng tốt chứ sao".
Tự mình thoát khỏi sự mặc cảm về tuổi tác luôn là chiếc chìa khóa mở ra cánh cửa của những cơ hội quý báu mà trước đây chúng ta vẫn nghĩ là luôn đóng chặt. Mặc cảm "tôi già rồi" là mầm bệnh thất bại. Hãy đánh bại nó bằng cách đừng để nó cản trở bạn.
Nói tóm lại, để không vương vấn mặc cảm tuổi tác, chúng ta hãy làm những việc sau đây:
1. Hãy có cách nhìn tích cực đối với tuổi tác hiện nay của chúng ta. Hãy nghĩ rằng: "Mình vẫn còn trẻ" chứ đừng nghĩ "mình đã già". Hãy luôn lạc quan, tạo được cho mình niềm hăng say và cảm giác trẻ trung.
2. Hãy tính xem mình còn bao nhiêu năm sự nghiệp nữa. Nên nhớ rằng một người 30 tuổi vẫn còn 80 % cuộc đời sự nghiệp trước mắt; một người 50 tuổi vẫn còn 40% những năm đầy cơ hội, dịp may trước mắt.
3. Nên dành khoảng thời gian trong tương lai để tập trung vào điều chúng ta thật sự mong muoonslamf. sẽ chỉ là quá muộn, nếu chúng ta cứ lãng phí thời gian cho nhiều ý nghĩ tiêu cực với ý niệm là ' đã quá muộn". Hãy chấm dứt kiểu nghĩ "lẽ ra mình phải làm việc đó từ nhiều năm trước đây". Lối suy nghĩ ấy chỉ dẫn tới thất bại. Hãy nghĩ rằng: "Bây giờ tôi sẽ làm việc ấy. Những năm tốt đẹp nhất của cuộc đời tôi vẫn đang ở phía trước". Đó chính là lối suy nghĩ của những người thành công.
4. NHƯNG TRƯỜNG HỢP CỦA TÔI LẠI KHÁC. SỐ TÔI KHÔNG MAY
Gần đây tôi có nghe một kĩ sư giao thông nói về vấn đề an toàn trên các con đường cao tốc. Anh ta nói rằng: có tới 40.000 người thiệt mạng mỗi năm do tai nạn giao thông. Điểm mấu chốt trong bài nói chuyện của anh ta là không làm gì có tai nạn thật sự. Cái mà chúng ta gọi là tai nạn chẳng qua là hậu quả của việc con người đi sai luật hoặc có trục trặc kĩ thuật hoặc cả 2 thứ này. Điều mà vị kĩ sư này nói ra đã khẳng định thêm cho cái mà mội người thông hiểu thuộc mọi lứa tuổi đã từng nói: Mọi việc đều có nguyên nhân của nó. Không có chuyện gì xảy ra mà không có nguyên nhân cả. Không thể tự nhiên có thời tiết như ngày hôm nay mà đó là do những nguyên nhân cụ thể nào đó cụ thể từ ngày trước đấy! Không có lí gì để cho rằng trường hợp con người là ngoại lệ.
Tuy nhiên không có ngày nào chúng ta không nghe thấy một ai đó phàn nàn chuyện của anh ta là do anh ta kém may mắn. Cũng hiếm có một ngày nào ta lại không nghe thấy một ai đó qui cho anh ấy thành công là vì anh ta may mắn.
Hãy giả thử rằng người ta đã dùng tới trò may rủi để tiến hành tổ chức lại hãng General Motor.
Nếu may mắn quyết định ai làm gì, ai đi đâu thì chắc chắn mọi doanh nghiệp trên đát nước này đều phá sản. Nhưng cứ giả dụ rằng hãng General Motor dự định thay đổi lại hoàn toàn cơ cấu tổ chức dựa vào trò may rủi, tức là tên của mọi nhân viên trong hãng được niêm yết lên bảng; tên người nào được viết lên bảng đầu tiên người đó sẽ giữ chức chủ tịch. Tên thứ 2 - người đó sẽ được giữ chức phó chủ tịch, chuyên viên và cứ như thế lần lượt từng dòng một cho đến cuối bảng.
Nghe có vẻ thật điên rồ phải không các bạn? Những quan niệm cho rằng người này là may, người kia là không may cũng giống như vậy đấy !
Những người vươn lên được đỉnh cao trên con đường sự nghiệp, dù đó là trong quản lí kinh doanh hay nghiệp vụ bán hàng hoặc ngành luật, ngành cơ khí, diễn viên, hay bất cứ một ngành nào khác đi nữa, thì đó là vì cách nhìn nhận sự việc của họ cao hơn những người khác. Và cũng vì họ biết rõ những gì cần phải làm để hoàn thành tốt công việc của họ.
Căn bệnh mặc cảm cho rằng mình không may có thể chữa trị được bằng hai cách sau:
1. Hãy chấp nhận thuyết nhân - quả
Hãy nhìn lại cái mà chúng ta nhầm tưởng là may mắn, chúng ta sẽ thấy không phải may mắn mà chính là sự chuẩn bị chu đáo, sự sắp xếp kế hoạch cẩn thận và lối nghĩ tự mình làm nên chiến thắng sẽ quyết định tương lai của chúng ta. Hãy nhìn lại cái mà chúng ta lầm tưởng là không may, chúng ta sẽ tìm ra được những nguyên nhân cụ thể. Muốn thành công chúng ta phải học hỏi và rút kinh nghiệm từ những thất bại, nếu không mãi mãi chúng ta cũng chỉ là một kẻ tầm thường.
2. Không chỉ là người ao ước một cách hão huyền và chúng ta đừng phí thời giờ sức lực chỉ để mơ ước có một cách nào đó để đạt được thành công mà không phải đổ mồ hôi công sức. Chúng ta không thể thành công, nếu chỉ chờ đợi sự may mắn. Thành công sẽ đến với những ai hiểu và biết áp dụng những nguyên lí vào thực tế cuộc sống. Đừng hi vọng may mắn sẽ đem lại cho chúng ta danh vọng, tiền tài và mội điều tốt đẹp khác trong cuộc sống. Đơn giản là vì may mắn không tạo được cho nó có khả năng làm những việc ấy. Thay vào đó, chúng ta hãy tập trung phát huy những phẩm chất tốt đẹp, điều đó sẽ giúp chúng ta thành công.
Tham khảo: 6 suy nghĩ ảnh hưởng tiêu cực đến học tập
Tia nắng III: Củng cố niềm tin - Xua tan sự lo lắng sợ hãi
Thường thường các bạn luôn có Ý tốt rằng: "anh chỉ tưởng tượng ra đấy thôi"! Đừng lo, không có gì phải sợ cả. Nhưng các bạn và tôi đều biết dẹp nỗi lo sợ bằng cách ấy xong chưa bao giờ thật sự có hiệu quả. Những câu nói làm an lòng như thế có thể giúp ta bớt lo sợ đi được vài ba phút, thậm chí vài tiếng nhưng không bao giờ giúp ta có được sự vững tin và không còn lo sợ về lâu về dài.
Ngày nay, phần lớn nỗi sợ bắt nguồn từ nguyên nhân tâm lý. Lo lắng, căng thẳng, hồi hộp, sợ hãi đều là do sự tưởng tượng một cách tiêu cực, do bạn không biết cách dẹp qua một bên những tưởng tượng như thế. Nhưng nếu chỉ đi tìm nguyên nhân làm cho ta sợ thì không thể chữa căn bệnh lo sợ này. Nếu một bác sĩ phát hiện anh có bệnh ở một bộ phận nào đó trong cơ thể thì ông ta không bao giờ dừng lại ở đó. Ông ta sẽ tìm cách chữa trị cho anh. Sở dĩ các bạn thường nói: anh chỉ tưởng tượng ra đấy thôi! Là vì họ tin rằng không làm gì có nỗi sợ thật ở trên đời này. Nhưng nỗi sợ là có thật. Nó đã và đang tồn tại trên đời này. Sợ hãi là kẻ thù số một của thành công. Nó ngăn cản không cho ta nói điều ta muốn nói.
Sợ hãi - một sự thiếu tự thiếu tin tưởng, không chắc chắn, đã lý giải vì sao ta vẫn có suy thoái kinh tế, vì sao vẫn có hàng triệu người hầu như chưa làm được điều được việc gì gọi là khả dĩ, và hầu như không có niềm vui trong cuộc sống, thật sự mà nói, sợ hãi là một thế lực hùng mạnh, bằng cách này hay cách khác nó cũng sẽ ngăn không để ta có được những gì ta mong cũng muốn nhận được từ cuộc sống. Sợ hãi, dù thuộc loại nào, ở mức độ nào, chung quy lại cũng chỉ là một thứ bệnh tâm lý. Giống như các bệnh tật khác về thể xác, căn bệnh tinh thần này cũng có cách chữa trị riêng của nó.
Tuy vậy, trước tiên bạn hãy nhớ lấy điều này, coi đây như một sự chuẩn bị đầu tiên về mặt tinh thần trước khi bạn chữa căn bệnh "lo sợ". Không ai vốn sinh ra đã có ngay lòng tự tin. Phải rèn luyện mới có được. Những người luôn tỏ ra tự tin, chế ngự được lo lắng, tinh thần luôn thoải mái thanh thản mà bạn từng quen biết đều là những người đã biết tranh thủ từng giây, từng phút để tập luyện đức tính tự tin. Bạn cũng có thể làm được như họ. Trường này sẽ giúp bạn làm điều ấy.
Trong chiến tranh thế giới lần thứ hai. Bộ hải quân Mỹ đã đề ra một yêu cầu: mọi lính hải quân mới nhập ngủ đều phải bơi giỏi hoặc chị ít cũng phải biết bơi vì họ tin rằng sẽ có lúc nào đó chính nhờ biết bơi mà người thủy thủ ấy sống sót trở về. Những người lính mới vào chưa biết bơi thì phải học cách bơi. Hãy xem một buổi học bơi của họ. Chứng kiến cảnh mấy chàng trai vừa trẻ, vừa khỏe lại rất sợ nước chỉ sâu hơn một mét thật thú vị và buồn cười. Hôm ấy, có một bài tập bơi đòi hỏi mỗi thủy thủ mới phải nhảy (chứ không phải lặn) từ trên cao 6m vào không trung xuống nước sâu quảng hơn 2m gì đó trong khi có đến nửa tá các kỳ cựu bơi lội đang đứng xem gần đấy. Thật ra, bạn sẽ rất buồn nếu nhìn thấy cảnh tượng khi ấy như thế nào: mấy chàng thủy thủ trẻ tỏ ra sợ hãi kinh khủng, họ sợ thật sự. Thế nhưng để tiến tới chỗ đánh tan nỗi sợ hãi, bạn chỉ cần một cái nhảy xuống nước là xong. Và rồi, những chàng trai trẻ "vụt" nhảy khỏi cầu nhảy rất nhiều lần như vậy. Kết quả là: nỗi sợ đã tan biến và họ không còn sợ nước nữa.
Qua câu chuyện trên ta thấy: chỉ có hành động mới giúp bạn chiến thắng cái sợ. Chần chừ, do dự không kiên quyết sẽ chỉ làm tăng thêm sợ ai mà thôi. Vì ngay bây giờ, bạn hãy lấy quyển sổ tay ghi chép các nguyên tắc của thành công để ghi nhớ điều này: Hành động sẽ chiến thắng nỗi sợ.
Bạn hãy áp dụng nguyên tắc "hành động". Lần sau nếu bạn có sợ hãi điều gì, dù ít, dù nhiều cũng cố giữ bình tĩnh trước đã. Sau đó hãy tìm câu trả lời cho câu hỏi sau:
Mình phải hành động như thế nào đây để chế ngự nỗi sợ đây?
Trước hết hãy cô lập nỗi sợ. Sau đó hãy hành động một cách thích hợp.
Dưới đây là một số điều người ta hay sợ và cách giải quyết những nỗi sợ ấy: